Hứa Tịnh Nhi không hiểu. Cô bước ra khỏi phòng ngủ với vẻ nghi ngờ. Cô Lâm nhìn thấy cô bèn mỉm cười: “Thiếu phu nhân, cô dậy rồi. Đói rồi đúng không, cơm trưa đã chuẩn bị xong, giờ cô có muốn ăn không?”
“Được ạ!”
Cô Lâm cất bước đi vào trong bếp. Mới đi được vài bước thì Hứa TỊnh Nhi đã gọi cô ấy lại. Cô Lâm quay qua nhìn cô: “Thiếu phu nhân có gì dặn dò ạ?”
Hứa Tịnh Nhi vò đầu, suy nghĩ tầm một lúc mới đỏ mặt nói nhỏ với cô Lâm: “Chị Lâm, cái ở đầu giường trong phòng em là chỉ đổi phải không?”
Cô Lâm kinh ngạc, sau đó lắc đầu: “Thiếu phu nhân, không phải tôi. Tôi không hề động vào đồ trong phòng cô”.
“Ồ, vậy không sao!”
Xem ra đúng là Khiết Thần đã đổi rồi…
Hứa Tịnh Nhi đứng ngây ra. Nhất thời cô cũng không biết phải làm thế nào. Cô đã dần quen với vẻ lạnh nhạt, vô tình của Khiết Thần, cũng khó khăn lắm mới học được cách chống cự với anh. Vậy mà giờ, sao anh lại thay đổi rồi?
Nói thật…Giờ cô không còn sợ sự tàn nhẫn của anh nữa, mà là sợ anh lại thay đổi tâm tư.
–
Sau khi ăn trưa xong, cũng không biết là do tâm trạng nặng nề hay là do cơ thể mệt mỏi mà cô cảm thấy choáng váng, thế là cô lại về giường nằm.
Thế nhưng cô cũng chưa ngủ được bao lâu thì có tiếng email kêu lên đánh thức cô.
Liên quan tới polime là Hứa Tịnh Nhi lại giống như gà trọi, lập tức tràn đầy sức sống. Toàn bộ phiền não bỗng chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/337834/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.