Dường như nhìn ra cậu đang nghĩ gì, Hứa Tịnh Nhi lại cười nói: “Triển Vọng, tất cả mọi chuyện không phải chỉ có trắng và đen. Chuyện tình cảm không đơn giản như em nghĩ, bây giờ em không hiểu, đợi sau này em gặp được người em thích, em sẽ hiểu thôi!”.
Hứa Triển Vọng lập tức không phục phản bác: “Ai nói em chưa có người mình thích?”.
Nói xong, cậu đột nhiên ý thức được mình đang nói gì, gò má đỏ lên, muốn thu lại lời vừa nói cũng không kịp nữa.
Thấy Hứa Triển Vọng đột nhiên xấu hổ, Hứa Tịnh Nhi kinh ngạc, sau đó mỉm cười: “Không ngờ đấy, em trai chị đã có người mình thích rồi à? Là bạn học của em sao? Tên là gì? Có xinh không?”.
“Ây, chị, chị tra hộ khẩu à!”, Hứa Triển Vọng bất mãn lầm bầm, giả vờ tức giận che giấu sự xấu hổ của mình.
Hứa Tịnh Nhi lắc đầu bật cười: “Được, chị không hỏi nữa, nhưng mà… có thể nói tên cho chị biết chứ?”.
Hứa Triển Vọng lẳng lặng ngồi thẳng dậy, đáp lời một cách vừa nghiêm túc vừa ngọt ngào: “Dư Ôn”. Nói xong, cậu không kìm được bật cười: “Cô ấy tên là Dư Ôn”.
“Tên hay thật”, Hứa Tịnh Nhi khen: “Em thích cô ấy lắm hả?”.
Hứa Triển Vọng xoắn xuýt một lúc, cuối cùng vẫn kiên định gật đầu: “Em rất thích cô ấy”.
“Nếu đã thích thì em phải đối xử thật tốt với cô ấy, biết chưa?”.
Hứa Triển Vọng vỗ ngực đảm bảo: “Chị, chị yên tâm, em sẽ không thay lòng đổi dạ giống như Cố Khiết Thần đâu. Em thích ai thì sẽ một lòng một dạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/337831/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.