Anh mãi vẫn không đến tìm cô.
Anh bận, Hứa Tịnh Nhi có thể hiểu được, cô cũng không phải kiểu người thích gây chuyện, cứ phải bắt người yêu ở bên cạnh mình, cô có thể ngoan ngoãn chờ anh, chờ anh bận xong, nếu nhớ cô thì gọi điện cho cô, hoặc nhắn một cái tin là cô cũng mãn nguyện rồi.
Ngày Cố Khiết Thần chính thức trở thành tổng giám đốc Tập đoàn Cố Thị, cô ngồi trên sô pha trong nhà xem những đoạn cắt trên tivi, cô còn thấy rất vui, rất tự hào, vì Cố Khiết Thần chỉ trong khoảng thời gian rất ngắn đã được tất cả cổ đông công nhận, vươn lên vị trí cao nhất của Tập đoàn Cố Thị, đây chính là giang sơn của anh, anh sẽ mở ra một thời đại mới ở đây.
Đồng thời, đây cũng là di nguyện của bố mẹ anh, anh trẻ như vậy đã có thể ngồi vào được vị trí này, bố mẹ anh ở nơi chín suối cũng sẽ cảm thấy được an ủi.
Bà Hứa cùng xem với cô, thấy mặt cô đỏ ửng, còn cười nói: “Ngày hôm nay Khiết Thần chắc sẽ cùng con chia sẻ niềm vui chiến thắng nhỉ? Tối nay cậu ta có phải hẹn con ăn tối không?”.
Đúng nhỉ, Hứa Tịnh Nhi chỉ biết vui mừng mà quên mất cả chuyện này, Cố Khiết Thần cũng tạm thời xong xuôi việc rồi, chắc là có thời gian gặp cô nhỉ?
Ngày hôm đó, cô gần như cả ngày đều ôm khư khư điện thoại, đầu óc mất tập chung, lúc lại nhìn điện thoại để chờ Cố Khiết Thần gọi đến, nhưng điện thoại lại mãi không có động tĩnh gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/337805/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.