Có câu nói: Tái ông thất mã, họa phúc khôn lường.
Hứa Tịnh Nhi nhìn dòng chữ được in trên tấm danh thiếp, suýt nữa thì cô hét lên. Bởi vì dòng tên được viết trên đó chính là Lâm Vũ Hàm!
Niềm vui tới quá bất ngờ. Hứa Tịnh Nhi nhìn người đàn ông với vẻ không dám tin. Cô quay qua nhìn, khẳng định chắc chắn đây chính là Lâm Vũ Hàm mà mình cần tìm chứ không phải là người cùng họ cùng tên.
Vừa rồi anh ta luôn cúi đầu, mũ lại kéo rất thấp che gần hết nửa khuôn mặt, cộng thêm bộ râu hình chữ bát nên cô nhất thời không liên tưởng ra anh ta với người đàn ông khôi ngô, tuấn tú trong hình.
Giờ anh ta ngẩng đầu lên. Hứa Tịnh Nhi cẩn thận quan sát thì đúng là cùng một người thật.
Lâm Vũ Hàm nhìn ánh mắt của cô với vẻ khó hiểu: “Sao thế, trên mặt tôi dính gì à?”
Hứa Tịnh Nhi cố gắng không kích động. Cô hít một hơi thật sâu, giữ giọng bình tĩnh và lên tiếng: “Không có! Chỉ là…tôi cảm thấy anh khá đẹp trai nên nhìn lâu hơn chút mà thôi!”
Cô cũng ngại không dám nói thẳng mình tới vì Lâm Vũ Hàm để tránh anh ta mất thiện cảm. Vì vậy, cô liền nghĩ ra cái cớ đó.
Thực tế thì Lâm Vũ Hàm trông cũng rất ổn. Là một soái ca. Nên những điều cô nói cũng không phải là nói dối.
Có lẽ do cô thẳng thắn quá nên khiến Lâm Vũ Hàm giật mình. Sau đó anh ta cười nhẹ nhàng. Có vẻ anh ta cảm thấy ngại, thế là anh ta siết nắm đấm, đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/337796/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.