Cố Khiết Thần bất giác giảm tốc độ, đưa mắt nhìn về phía Hứa Tịnh Nhi, cô đã gầy hơn ba năm trước rất nhiều, đến mức cảm giác như có thể bị gió thổi bay. 
Hình như cô đang không được khỏe, đi cũng loạng choạng, sắc mặt trắng nhợt, dưới ánh nắng mặt trời càng khiến sắc mặt trắng nhợt trông đáng sợ hơn, nhưng cô vẫn cắn răng bước đi từng bước. 
Đi được một lúc cô dừng lại, cởi bỏ giày cao gót ra bóp chân, sau đó xách giày lên rồi đi tiếp. 
Dưới ánh nắng chói chang, mặt đất nóng ran, cô vừa bước vừa nhíu mày nhăn nhó. 
Đây là khu biệt thự liền kề, gần như không gọi được xe, nếu cô cứ đi như vậy ít nhất phải đi hơn nửa tiếng nữa. 
Tốc độ xe càng lúc càng chậm, chờ khi anh định thần lại thì đã không biết anh phanh xe dừng xe lại từ lúc nào. 
Anh bần thần vài giây rồi nhanh chóng định thần lại, khóe miệng nhếch lên sự coi thường, như thể anh không ngờ trong lòng anh lại bị xao động bởi Hứa Tịnh Nhi. 
Sự bức bách trong lòng càng lúc càng rõ rệt, ánh mắt anh trầm xuống, anh thu ánh nhìn lại, mím môi, một lần nữa khởi động xe rồi lướt nhanh qua Hứa Tịnh Nhi. 
Hứa Tịnh Nhi dừng chân lại, đứng như trời trồng nhìn chiếc xe màu đen đang rời xa, cho đến lúc biến mất khỏi tầm mắt cô, cô mới cụp mắt xuống, nhấc chân đi tiếp. 
Cô đi một lúc lâu, cuối cùng cũng nhìn thấy một chiếc taxi, sau khi ngồi vào, đôi chân trắng muốt đã hơi bị bỏng, nhiều chỗ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/337676/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.