Hóa ra bọn họ đã bắt đầu như vậy…
Quả thật trợ lý Lâm và Từ Soái cũng đã nói với anh, lúc tỉnh dậy sau vụ tai nạn, anh và Hứa Tịnh Nhi đã ở bên nhau. Nhưng cụ thể tới với nhau như thế nào, bọn họ không phải người trong cuộc, mà anh lại không phải người chia sẻ chuyện tình yêu với người khác, đương nhiên bọn họ đều không biết.
Cố Khiết Thần cũng không ngờ anh lại có ngày chủ động nắm tay một người con gái.
Từ khi bố mẹ qua đời, công ty xáo trộn, chi thứ ép buộc bọn họ nhường chức. Trừ ông nội ra, anh không còn tin tưởng bất kỳ ai, vô cùng lạnh lùng thờ ơ với người khác, thậm chí là đề phòng, kể cả người vợ chưa cưới Hứa Tịnh Nhi mà ông nội gán cho anh.
Anh ghét Hứa Tịnh Nhi chỉ vì không muốn để cô đến gần thế giới của anh mà thôi, không liên quan gì nhiều đến bản thân cô.
Nhưng… anh lại chủ động nắm tay cô…
Điều này chứng tỏ vào lúc đó, anh đã bắt đầu chấp nhận Hứa Tịnh Nhi, cũng cho phép cô bước vào thế giới của anh.
Ngón tay Cố Khiết Thần khẽ sờ vào dòng chữ trên cuốn nhật ký, Hứa Tịnh Nhi nói: Nắm tay một người con gái thì phải chịu trách nhiệm biết không?
Anh vô thức gật đầu, đúng là phải chịu trách nhiệm…
Nội dung nhật ký phía sau rõ ràng trở nên tươi đẹp nhẹ nhàng hơn, giống như một tia sáng len lỏi vào màn đêm u tối, xua tan bóng tối từng chút một.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/2890892/chuong-829.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.