“Đúng vậy”, trợ lý Lâm ngập ngừng, nhưng sau đó cũng mỉm cười hỏi bằng giọng khách khí: “Cô đi hả? Cần tôi giúp gọi xe không?”
Rõ ràng là anh ta đang đổi chủ đề. Hứa Tịnh Nhi cũng không muốn vạch trần bèn đáp lại: “Không cần đâu, anh bận đi. Tôi đi nhé”.
“Cô đi từ từ nhé”.
Trợ lý Lâm nhường chỗ để Hứa Tịnh Nhi bước vào thang máy. Tháng máy đóng lại, anh ta mới cất bước đi về phía văn phòng của tổng tài.
Còn chưa bước vào thì đã nghe thấy tiếng chất vấn thé thé của người phụ nữ vang lên. Đó chính là Tả Tư.
Anh ta không hề dừng lại mà bước nhanh hơn tới đóng cửa phòng đang mở hé. Sau đó anh ta mới về vị trí của mình, ngồi xuống và tập trung xử lý công việc.
Trong phòng làm việc.
Tả Tư đứng trước bàn làm việc to rộng, tay chống nạnh, ánh mắt đầy phẫn nộ nhìn chăm chăm Khiết Thần. Nếu như ánh mắt có thể giết người thì có lẽ Khiết Thần đã thịt nát xương tan rồi.
Âm thanh từ cổ họng đi qua kẽ răng của Tả Tư. Cô ta gằn từng chữ: “Tại sao không làm theo những gì tôi nói? Ai cho anh tự mình làm vậy?”
Cô ta không bận tâm tới việc Hứa Tịnh Nhi bỏ phiếu cho Khiết Thần là vì dù anh có được vị trí tổng tài thì cũng sẽ lập tức từ chối với lý do sức khỏe không tốt và nhường lại cho cô ta một cách danh chính ngôn thuận.
Chính vì điều đó mà ngày hôm trước dù rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/2890857/chuong-806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.