Hứa Tịnh Nhi tim đập càng nhanh hơn khi bị người đàn ông ép sát. Đôi chân cô cứ thế thụt lùi về sau. Thế nhưng phía sau đã là ghế sô pha, cô chẳng thể chạy đi đâu được nữa. 
Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng đè nén nỗi sợ hãi và định nói gì đó: “Cố…” 
Thế nhưng cổ họng vừa phát ra được từ đó thì Cố Khiết Thần đã bước tới sát cô. Cô chỉ cảm thấy cổ tay bị siết chặt, cả cơ thể ép vào người Cố Khiết Thần. Cơ thể vạm vỡ của anh bao trùm lấy toàn bộ cơ thể cô. 
“Hứa Tịnh Nhi!” 
Cố Khiết Thần lên tiếng, giọng điệu thản nhiên chứa đựng băng giá: “Vừa về nước là đã xuất hiện trước mặt tôi. Một lần, hai lần, ba lần, cô suốt ruột đến vậy sao?” 
Đây là câu nói đầu tiên của anh đối với cô sau khi họ gặp lại. 
Dù mấy lần trước đó có tình cờ gặp mặt nhưng anh đều coi cô là không khí. Chẳng buồn nhìn cô lấy một cái. Cô cũng không ngờ rằng câu nói đầu tiên mà anh nói với cô vẫn lạnh lùng và đầy chế nhạo đến như vậy. 
Cô vốn tưởng mình sẽ không còn phải đau khổ nữa. Thế nhưng trái tim cô vẫn đau đớn như có vô số kim châm vậy. 
Cảm xúc bị đẩy lên cực điểm bỗng khiến cô trở nên bình tĩnh. 
Cô không thể hiện bất kỳ sự đau khổ nào qua nét mặt. Thậm chí, cô còn hơi nhếch miệng, ngẩng đầu nhìn Cố Khiến Thần. Ánh mắt cô lạnh lùng, giọng nói thì thản nhiên: “Cố Tổng, tôi nghĩ anh hiểu lầm rồi”. 
Cố tổng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/278122/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.