Niệm Nguyệt Sơ bước vào thang máy công ty, trùng hợp thấy anh và trợ lý Đại Lưu đã ở sẵn bên trong. Cô lưỡng lự không biết nên bước vào hay không.
"Thư kí Niệm, cô cứ vào đi dù sao cũng sắp muộn giờ rồi." -Đại Lưu gỡ rối giúp cô.
Niệm Nguyệt Sơ thoáng nhìn qua anh, không thấy anh phải ứng gì mới dè dặt bước vào. Trong công ty bọn họ chỉ có quan hệ cấp trên cấp dưới, hai năm gần đây Niệm Nguyệt Sơ cũng không còn theo đuổi anh như trước, ở công ty luôn cố giữ khoảng cách như anh nói, cũng không còn đủ dũng khí mặt dày luôn quấn lấy anh. Cô sớm đã mang danh trèo cao thất bại, vẫn luôn là trò chê cười của mọi người. Niệm Nguyệt Sơ cũng không để tâm lắm, nói về lời đồn thì chỉ cần liên quan đến anh, cô đã bị thêu dệt biết bao nhiêu câu chuyện rồi chứ. Nhiều quá, không còn hơi sức để tâm nữa.
Niệm Nguyệt Sơ khúm núm đứng một góc. Mấy nay bệnh cúm lan rộng, Niệm Nguyệt Sơ cũng bị lây từ người khác, dù đã đeo khẩu trang nhưng vẫn bị hắt xì hơi liên tục. Cô đã cố nhưng lúc này vẫn không kìm được hắt xì một tiếng.
Cố Thời Kha liếc nhìn cô, thái độ xa lánh.
"Bị bệnh thì nên ở nhà, đừng lây cho người khác."
Niệm Nguyệt Sơ cúi đầu, cộng thêm ở phía trước nên không rõ dáng vẻ anh thế nào nhưng cô cảm nhận được sự ghét bỏ, ẩn ý xa lánh trong câu nói của anh. Tại sao người khác thì anh nói nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-guong-vo-con-co-the-lanh-sao/2849848/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.