Cố Thời Kha đã xem qua đoạn băng ở bệnh viện, sớm biết đó là cô. Khi bác sĩ đi ra, người đứng bên ngoài hỏi tình hình là anh. Người thuận lợi quan sát cửa cũng là anh. Trước mặt Cố Thời Kha anh, chưa bao giờ có chuyện người đột nhiên mất tích. 
"Cậu ra ngoài tìm đi. Tôi tìm ở trong đây." 
Cố Thời Kha cầm đơn thuốc, lạnh lùng đi về phía nhà vệ sinh. 
Niệm Nguyệt Sơ run run, cố gắng nép sau cánh cửa, nín thở. Cô nhìn thấy rồi, người đó thật sự là Cố Thời Kha. 
Niệm Nguyệt Sơ không kìm được chửi một tiếng. 
Cố Thời Kha không vào mà chỉ đi tới phía cửa, nhìn qua rồi đi ra. 
Niệm Nguyệt Sơ thở phào, dỏng tai nghe tình hình, đợi hẳn một lúc không thấy động tĩnh mới vui mừng đi ra. 
Cô vừa là bệnh nhân, vừa là nạn nhân mà lại phải trốn chui trốn nhủi. 
Niệm Nguyệt Sơ chửi bản thân vài tiếng trong lòng. Ngẩng cao đầu kiểu này hơi nhục nhã. 
Thôi kệ, tránh díu líu đến anh, cô nhục một tí không vấn đề gì. 
Cố Thơi Kha khẽ nhếch môi. Anh biết cô sẽ trúng kế. 
Niệm Nguyệt Sơ lia mắt về phía sàn nhà cô làm rơi đơn thuốc, lại lia đến trên mặt bàn kế giường, lia đến trên giường và cuối cùng dừng trên người đàn ông đang lãnh đạm chờ đợi. 
"Sao anh chưa đi?" 
Niệm Nguyệt Sơ lỡ mồm bật thốt. 
Cố Thời Kha nhìn cánh tay bị bó bột của cô, âm thầm quan sát biểu hiện. 
Hai người nhìn nhau, đấu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-guong-vo-con-co-the-lanh-sao/2849821/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.