"Công chúa, hay chúng ta đi dạo đi?"
Người hầu đứng bên cạnh lo lắng hỏi. Nhìn chủ nhân của mình từ khi ở Cung Âu trở về tâm trạng sa sút, thần chí mơ hồ, sắc mặt kém tươi. Thật khiến người ta nhìn mà đau lòng muốn sót.
"Em cứ kệ ta, ta không có tâm trạng!"
"Công chúa, người ngày đêm nghĩ đến hắn, hắn chắc gì mổ khắc nhớ đến người? Người đến cả tự trọng và địa vị đều đạp đổ, kiêu ngạo như người vì hắn chẳng còn gì! Người bây giờ khác gì cái xác không hồn?"
"Em đừng nói nữa. Ta đau đầu!"
Đúng vậy, người kiêu ngạo dám yêu dám hận như nàng cũng chẳng ngờ có ngày bản thân vì một chữ tình mà tan hoang bi đát như thế. Nàng muốn buông nhưng tim nàng buông không nổi!
"Cung Nghiễm, ta thật sự nhớ chàng!"
\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=\=
Niệm Nguyệt Sơ từ phòng bác sĩ trở ra, đi chậm rãi như khuê các nhà lành. Thật ra bình thường cô đi rất nhanh nhưng từ lúc bị tai nạn tới giờ, tác phong được rèn giũa lên một tầm cao mới. Muốn đi nhanh cũng không dám đi nhanh.
Cô đã hỏi, bác sĩ bảo vết thương không có vấn đề. Cô có thể vẽ trong lúc nhàm chán nhưng nên nhẹ nhàng và chỉ nên dành một khoảng thời gian. Còn lại nên tập các bài luyện tập sẽ tốt cho việc phục hồi.
Niệm Nguyệt Sơ và anh đã đạt một thỏa thuận. Trong 3 ngày này, chỉ cần bác sĩ kiểm tra, nếu mọi thứ đều ổn cô sẽ được về nhà. Niệm Nguyệt Sơ, cố chờ thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-guong-vo-con-co-the-lanh-sao/2849817/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.