Sáng hôm cuối kiểm tra, Niệm Nguyệt Sơ được bác sĩ cho xuất viện nhưng một cửa ải khác lại tới. Lần này có lẽ khó đối phó hơn nhiều. Niệm Nguyệt Sơ mới nói địa chỉ 3 phút trước, 5 phút sau người đã có mặt. 
Nhìn bộ dáng Lâm Khả Khả cầm túi mà như vác đao, hai mắc sắc lẹm như dao, cả người hừng hực lửa cháy dữ dội, Niệm Nguyệt Sơ lập tức cầu trời khấn phật, không quên cầu ba mình phù hộ độ trì giúp cô thoát khỏi kiếp tam tai. 
Lâm Khả Khả cả chặng đường kề kề bên cạnh nhưng tuyệt nhiên không nói bất kì lời nào. Niệm Nguyệt Sơ mấy lần lén nhìn đều bị ánh mắt ăn tươi nuốt sống của cô nàng tóe ra hào quang vạn trượng, có cảm giác bản thân bị cháy đen thành than như gà rừng nướng. 
Niệm Nguyệt Sơ biết cô nàng rất giận, hẳn là đã nhận được tờ giấy kia rồi nên căng não ngồi nghĩ cách cứu mình mà áp lực bên cạnh lớn quá cô càng nghĩ càng không ra. Lặng thà cứ mắng một trận còn hơn, đây không nói gì mới là đáng sợ. 
Niệm Nguyệt Sơ trong lúc quẫn bách đột ngột nghĩ ra một ý tưởng, vui mừng nở hoa trên mặt. Lúc đi qua tiệm hoa, cô kêu bác tài dừng lại, dặn Lâm Khả Khả ở trên xe còn mình lao xuống, chạy về tiệm hoa, mua xong liền hớn hở giấu ra phía sau, không cho ai nhìn thấy. 
Trở lại xe, Niệm Nguyệt Sơ như thanh niên mới lớn, rụt rè ngại ngùng đỏ cả mặt, khẽ lấy ra một bông hoa cẩm tú 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-guong-vo-con-co-the-lanh-sao/2849757/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.