Niệm Nguyệt Sơ bưng đồ ăn ra, Mục Tang thấy vậy liền đứng dậy phụ cô. 
"Anh đừng bê, nóng đấy." 
Niệm Nguyệt Sơ sợ anh bị thương, ngăn không cho anh giúp mình nhưng người đàn ông vòng qua cô, đi vào trong bếp ngó nghiêng một hồi, cũng học cô bê đồ ra. 
Hai người nên chỉ cần hai chuyến là hết. Niệm Nguyệt Sơ chỉ vào ghế, ý bảo anh ngồi xuống. Đánh cơm cho anh xong, gắp cho anh mỗi thứ một tí, cô mở to hai mắt, cầm đũa đặt bên góc mặt, cực kì mong chờ hỏi: 
"Anh thưởng thức thử xem thế nào." 
Mục Tang gật đầu, chầm chậm gắp đồ lên thử, so với dáng vẻ ăn đấy ăn để của hai bữa trước, bây giờ người đàn ông này ăn cực kì bình tĩnh, còn có nét gì đó rất quý tộc. 
Niệm Nguyệt Sơ nghe anh dùng mỗi món một từ để đánh giá, cực kì hứng chí. Rõ ràng là chê nhưng cô thế mà rất vui. Mục Tang còn nghĩ cô sẽ giận mình, không ngờ thấy cô cười hài lòng. 
"Cười đẹp lắm!" 
Vẫn là ba từ lí nhí nhưng cả hai đều đỏ mặt. Niệm Nguyệt Sơ xấu hổ khi được khen liền bất giác cúi người xuống trong khi Mục Tang vẫn đang nhìn cô. 
"Nhưng mà buồn!" 
Mục Tang tiếp tục nói. Dường như sợ cô đau lòng nên chủ động gắp thức ăn cho cô. Anh gắp cà rốt, chỉ vào nó, giải thích. 
"Mặt trời." 
"Là cười giống mặt trời tỏa nắng sao?" 
Người đàn ông gật đầu. Niệm Nguyệt Sơ nhìn miếng cà rốt được bản thân đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-guong-vo-con-co-the-lanh-sao/2849737/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.