Niệm Nguyệt Sơ ngưng nghỉ một chút mới tiếp tục. 
"Nếu bà cược, tôi nghĩ bà chỉ nên cược một nửa thôi. Dành một nửa còn lại bảo vệ trái tim mình." 
Niệm Nguyệt Sơ đặt tay lên tay của Lâm Khả Khả, thật lòng khuyên nhủ. Thú thực Niệm Nguyệt Sơ cũng mong bạn mình sẽ hạnh phúc nhưng hai người bọn họ, sợi dây tơ hồng không ở thế cân xứng, sau cùng người tổn thương nhất vẫn chỉ có bạn cô mà người phải chịu tất cả sức ép để đi qua tâm bão cũng chỉ có bạn cô.Nếu Khương Đạt thật lòng yêu cô ấy, sẵn sàng vì Khả Khả làm tất cả, tâm bão mạnh tới đâu cũng vượt qua được. Nhưng cô chỉ sợ người ta một vời hai chới,qua đường thấy đẹp muốn ghẹo hoa mà thôi. 
Lâm Khả Khả nhìn Niệm Nguyệt Sơ sau đó lại nhìn lên trời cao. Trăng sáng đã bị mây che mất, chỉ còn vầng sáng mờ diệu. 
"Niệm Sơ, thật ra tôi biết mối quan hệ này như thế nào. Anh ấy đã điều tôi tới một thành phố khác từ ba tháng trước. Tôi đã hiểu lựa chọn của anh ấy. Chỉ là vì bà là bạn thân nên tôi muốn chia sẻ chút thôi. Ít nhất cục đá trong lòng tôi cũng bị cắt xén đi chút ít." 
Niệm Nguyệt Sơ ngạc nhiên, lập tức hỏi. 
"Sao bây giờ bà mới nói với tôi? Bị điều đến chỗ kia có phải chịu nhiều bất công lắm không?" 
"Xì, bà nghĩ mấy cái trò đó tôi thèm quan tâm à. Tôi nghỉ việc ở đó rồi. Dẫu sao cũng có chút tham lam thôi." 
Lâm Khả Khả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-guong-vo-con-co-the-lanh-sao/2849716/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.