Đang thả hồn theo đàn ca bơi lội dưới ao Tử Đan sau khi nghe những điều Tiểu Di có chút bất ngờ,chính Tử Đan cũng không nghĩ Tiểu Di sẽ cảm ơn Tử Đan vì những chuyện đó,sau vài giây bất ngờ Tử Đan mới lên tiếng nói với Tiểu Di.
- Chị Tiểu Di sao chị lại cảm ơn em?em nghĩ người nên nói lời cảm ơn là em mới đúng,cảm ơn chị vì đã để anh Cẩn Vũ có cơ hội bày tỏ hết tình cảm của anh ấy dành cho chị để đến lúc chị thực sự dứt khoát với anh ấy thì anh ấy cũng không buồn bã,còn gì luyến tiếc nữa cả,cảm ơn chị dù không đáp lại tình cảm của anh ấy nhưng chị luôn biết cách làm anh ấy vui vẻ đón nhận điều ấy,cảm ơn chị vì đã không cố gắng chấp nhận anh ấy vì chị nghĩ chị nợ anh ấy rất nhiều,cảm ơn chị vì những lời khuyên của chị dành cho anh ấy và cả em nữa để cả em và anh ấy không bỏ lỡ nhau và cũng nhờ chị em có thêm một gia đình,một nơi để về có hai mẹ,có anh chị và có các em thứ mà em nghĩ cả cuộc đời em từ khi biết mình mồ côi đến lúc gặp hai mẹ và các chị và mọi người ở đây sẽ không bao giờ có được.còn về chuyện em yêu đơn phương anh ấy thật ra đến lúc này em vẫn bị hoang mang và có chút khó tin vì em không nghĩ người em yêu đơn phương lâu như vậy chỉ hai ngày nữa thôi sẽ là chồng của em và bố của con em.lúc em nhận ra anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-chung-ta-ly-hon-di/2286399/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.