Sáng hôm sau…
Bảo Nhi đang gật gà gật gù trước của nhà Nhật Lâm thì cậu đi ra hù một cái làm con bé giật bắn cả mình.
- Cậu làm gì mà như con gà vậy? Bộ mới trang điểm hả? Tôi không thích kiểu này chút nào! Gì mà nhìn như con gấu trúc!
- À, tớ không sao, hôm qua ngủ muộn tý!
- Lý do?
- Không có gì!
Lâm thôi không hỏi nữa, lấy xe kêu Bảo Nhi nhanh lên rồi cứ thế đi mà không nói gì. Bảo Nhi thừa biết sẽ như thế này mà. Chỉ có điều, làm sao nó có thể nói ra lý do là vì được đi chơi với Lâm nên cứ nằm cười một mình rồi tua lại thước phim ấy trong đầu cho tới một giờ sáng chứ! Mất mặt chết!
----------------------------
- Ôi, vậy là chỉ còn tiết cuối nữa thôi! – Bảo Như mệt mỏi vươn vai, nhỏ chạy tới chỗ Bảo Nhi hỏi:
- Ớ này, thể dục hôm nay kiểm tra rồi đúng không!?
- Ừ! Thầy nhắc rồi mà!
- Ôi trời! Tiết cuối cũng không yên! Nắng chang chang thế này mà thầy vẫn bắt chạy. Mình có phải trâu bò gì đâu! Mà tao chúa ghét ông thầy ấy! Cau có suốt thôi! Lại còn tính đắt rẻ với học sinh nữa chứ! Gì chứ thể dục thể thao tao không có năng khiếu! Kì trước bật xa, bị ổng chửi cho tơi tả, kì này còn chạy bền, thôi tao “đứt” chắc rồi!
- Thôi cố lên đi! Thôi mà tao chợp mắt một lúc! Tối qua ngủ nghê gì đâu! Ừ thế ngủ đi! Tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-toi-o-day-roi-cau-bot-ao-tuong-di/2564149/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.