Tiếng hét của Hương nhi cũng đồng dạng kinh ngạc như Trần Thạch Mai.Mặc cho một nữ tử bình thường có lá gan lớn đến mấy, khi nhìn thấy thithể đầy đất như thế đều sẽ cảm thấy kinh hãi, nếu là người nhu nhược thì chắc đã ngất rồi.
“Đây là có chuyện gì vậy?” – Hương nhi kéo tay Trần Thạch Mai – “Mai Tử tỷ, chúng ta báo quan đi.”
“Ừm …” Thạch Mai gật đầu, lại nghe Bạch Xá lãnh đạm nói: “Giang hồ báo thù, quan phủ sẽ không quản.”
Nói rồi hắn đi tiếp vào trong.
Trong ngôi miếu đổ nát có năm thi thể, đều là nam nhân. Cả đám đều bịcắt cổ, một kiếm phong hầu. Tử trạng của những thi thể này dữ tợn khủngbố, con mắt trợn trừng, tứ chi cứng ngắc vặn vẹo, máu chảy đầy đất.
Hương nhi tuổi còn nhỏ, tính tình hơi nhát nên vừa nhìn đã không chịu nổi, kéo tay Thạch Mai: “Mai Tử tỷ, thật là đáng sợ!”
Trần Thạch Mai cũng không dám nhìn vào mắt mấy thi thể đó … đưa tay sang bên cạnh vỗ vỗ đầu Hương nhi.
Hương nhi vừa mới bình tĩnh lại, hai người lại nghe bên ngoài có tiếng vó ngựa truyền đến.
Một nơi hẻo lánh thế này, trong tòa miếu đổ nát thi thể nằm đầy đất … vậy loại người nào sẽ đến đây, hung thủ?
Hương nhi và Trần Thạch Mai đều đang đứng ở cửa, sắc mặt trắng bệch. Thạch Mai theo bản năng quay đầu lại nhìn Bạch Xá.
Bạch Xá đang cúi đầu kiểm tra các thi thể đột nhiên dừng động tác, đảo mắt nhìn ra ngoài cửa, ánh mắt sắc bén đầy cảnh giác.
Thạch Mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-toa-huong-phan-trach/45970/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.