“Hắn muốn sang tay như thế nào?” Thạch Mai hỏi, “Bán đi sao?”
“Phỏng chừng sẽ không đơn giản như vậy.” Bạch Xá nhướn mi, “Lão nhân này rất điên cuồng, ai biết có thể làm ra cái dạng gì, nói không chừng thấy ai thuận mắt sẽ đưa cho người ấy.”
“Như vậy cũng được à?” Thạch Mai giật mình nhìn Bạch Xá.
“Ừ.” Bạch Xá thấp giọng nói vào tai Thạch Mai, “Nhưng mà ta biết lão nhân này thích mỹ nữ, nhìn thấy mỹ nhân hắn liền tâm hoa nộ phóng, cho nên mang theo ngươi tới có vẻ sẽ thành công.”
Thạch Mai mặt hơi đỏ lên, trong lòng nghĩ, khó trách còn bảo mình ăn mặc xinh đẹp đến.
Đồng thời, Thạch Mai liền cảm thấy không khí xung quanh có chút không đúng, rất nhiều người đang nhìn mình. Đặc biệt là giang hồ nữ tử tay cầm bảo kiếm, coi như có địch ý với mình, nàng liền lùi vào sát bên cạnh Bạch Xá, nghĩ… Đây là chuyện gì?
Bạch Xá thấy Thạch Mai nép sát vào mình, liền cúi đầu hỏi nàng, “Có mệt không? Ngồi một lá nhé?”
Thạch Mai lắc đầu, nhìn một nữ hiệp đang nghiến răng nghiến lợi nhìn mình, giống như muốn xông lên đá mình một cước, Thạch Mai lại nhìn bộ dạng không có việc gì của Bạch Xá, trong lòng ai oán, nam nhân này đúng là tai họa.
Đúng lúc này, chợt nghe thấy đám người chấn động xôn xao, trước lôi đài, một lão nhân cao gầy râu trắng đi ra, Thạch Mai nhìn mặt xem lão nhân kia, người này dáng vẻ cà lơ phất phơ, trông rất không đứng đắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-toa-huong-phan-trach/3093836/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.