*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nam tử béo ục ịch đi đầu kinh ngạc nhảy dựng lên, lại ồn ào, “Cách lão tử, đừng có mặc áo trắng đứng ở đây chứ, hù chết người đấy!!”
Thạch Mai không nghĩ tới người này sẽ nói ra một câu như vậy, phì cười một tiếng, đưa mắt nhìn Bạch Xá, chỉ thấy Bạch Xá nâng mày, tựa hồ cũng có chút muốn cười.
“Hô…” Nam tử béo thở phào một hơi, tựa hồ là sợ bóng sợ gió một hồi. Hắn cùng hai người phía sau tìm một chỗ trống gió mưa không luồn được ở trong ngôi miếu đổ nát ngồi xuống, cũng đắp một đống lửa, từ trong người lấy ra mấy que diêm, mở ra, đều ướt đẫm.
“Ai.” Nam tử béo quay đầu nói với Bạch Xá, “Xin tý lửa.”
Bạch Xá buông tay, dùng mũi đao nhẹ nhàng nhấc lên một cành cây từ trong đống lửa. Nhánh cây mang theo lửa bay đi, trong không trung lượn vài vòng. Nam tử béo đưa tay ra tiếp, cũng thấy sửng sốt, trao đổi ánh mắt với hai người bên cạnh, đều ý thức được —— gặp được cao thủ.
Ba người bất động thanh sắc, nhìn đống lửa đợi mưa tạnh.
Thạch Mai ngồi chờ cảm thấy rất buồn, trong lòng nghĩ, sớm biết thế mang theo Tiểu Phúc Tử đi, còn có thể cùng nó chơi trong chốc lát.
Bạch Xá thấy Thạch Mai buồn, liền hỏi nàng, “Có đói bụng không?”
Thạch Mai bị hắn hỏi mới thấy đói, giữa trưa ăn không ít,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-toa-huong-phan-trach/3093822/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.