Người đang đứng chắn ánh sáng, là một tiểu nam hài mặt mũi thanh tú, y phục may bằng vải thô, ước chừng mười ba mười bốn tuổi, nắm trong tay mộc kiếm, không biết vì sao nhãn tình còn hồng hồng. Thoạt nhìn giống như hung dạng của một sát thần.
Nàng ngơ ngác nhìn hắn, lập tức chỉ chỉ cổ họng của mình, rồi lấy tay chỉ lên mặt đất khoa tay múa chân: “Khi ta tới, nàng đã chết rồi. Không tin ngươi xem“
Nam hài nhìn chăm chú, lại nhìn thấy từ lỗi ta của tử thi đang chảy ra rất nhiều nước, rõ ràng là chết chìm.
“Ngươi do thấy nàng đã chết nên mới uống máu?” – Mộc kiếm trong tay nam hài nới lỏng một chút.
Nàng có chút buồn cười nhìn hắn, lấy tay viết viết: “Ta là một yêu quái tốt.”
“Tỷ tỷ ta cũng thường xuyên nói như vậy. Người có người tốt kẻ xấu, yêu cũng có yêu tốt yêu xấu. Ta sẽ không tổn thương ngươi” – Nam hài nói xong, liền buông kiếm – “Lau sạch sẽ ngươi máu trên miệng, ngươi cũng làm nhanh lên rồi đi đi. Lần sau có uống máu, tìm một chỗ không có ai. Ta thấy ngươi cũng không có sức mạnh gì, nếu gặp phải kẻ khác, sớm đã đánh ngươi hồn phi phách tán.”
Không có lau sạch sẽ sao? Nàng vội vã kéo ống tay áo của mình, mạnh mẽ chà xát môi.
Tiểu quỷ, yêu với quỷ vốn là bất đồng. Thế làm sao hồn phi phách tán dễ dàng như vậy được? Còn nói nàng không có sức mạnh, hắn thì minh hiển hơn nàng sao?
Nàng hướng hắn xá một cái, tự ý bỏ đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tinh-vong-nguyet/184677/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.