"Anh, sao anh lại hút thuốc vậy?"
Minh Nguyệt một tay ôm gấu bông, một tay chỉ vào một bé trai chạc chừng mười mấy tuổi đang ngậm điếu thuốc trên miệng. Hắn ta nhìn cô, cười lạnh một tiếng mà phun khói vào mặt cô bé: "Ở đâu ra một đứa con nít thế này?"
Cô bị khói thuốc kia làm cho bị sặc đến chảy cả nước mắt. Sau đó thút thít trừng mắt: "Anh làm gì đấy?"
"Cũng ngang bướng đấy"
Một tay người kia nhéo mặt cô kéo kéo: "Sao? Muốn quản tôi à"
"Hút thuốc có hại cho sức khỏe đó, mẹ em nói như thế"
Anh khẽ cười: "Tôi vẫn cứ thích hút như vậy đấy". Nói rồi, anh đưa điếu thuốc đang kẹp trên tay lên miệng.
Bé con Minh Nguyệt lần đầu tiên thấy một người kì cục như vậy liền chau mày, phồng má: "Anh không ngoan gì cả"
"Vậy tôi làm thế nào mới được coi là ngoan"
Nghe lời nói của người kia, cô bé ngẩn đầu chìa tay đưa một viên kẹo từ trong túi ra. Anh nhìn viên kẹo trong tay cô bé liền bật cười.
"Nhóc con, em ăn kẹo đến sâu răng rồi kìa. Muốn tôi sâu răng như em sao?"
Minh Nguyệt nhe răng lộ ra những lỗ trống rồi nói: "Không phải sâu răng đâu. Em đây là lớn rồi, đang thay răng đấy"
Nói xong cô bé nhìn anh với vẻ mặt khinh thường: "Anh không phải chưa thay răng đó chứ?"
Nhóc con này cũng mồm mép ghê đấy nhỉ?
Lăng Trạch không lấy viên kẹo trên tay cô bé mà lấy con gấu bông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tinh-nhan-thien-kim-lui-bai/3563212/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.