“Nói đi”: Lăng Trạch nâng mí mắt lên tiếng. Bạch Băng mím môi nhìn về cánh cửa đang đóng chặt, tai lại nghe thấy giọng anh vang lên :”Cô ấy ngủ rồi, không nghe thấy đâu”
“Theo điều tra, gia đình Minh tiểu thư vừa phá sản, nghe nói gánh khoản nợ rất lớn. Nhà trọ trước kia của cô ấy ở gần trường đại học, phía nam trường Sơn Vu”
Ngập ngừng một chút, Bạch Băng lại lên tiếng :”Còn có, trước kia cô ấy từng tiếp xúc với ngài. Lúc ngài chưa ra nước ngoài”
Lăng Trạch dường như chẳng hề bất ngờ với chuyện này, khóe môi hơi nhếch lên, khoát tay :”Được rồi, cậu và Bạch Hoàng tiếp tục phụ trách công việc đang làm đi”
“Vâng”
Bạch Băng vừa rời đi, lại có một người đàn ông khác xuất hiện. Bộ dạng cà hớn cà hở, lêu lỏng chẳng khác nào dân chơi, chính xác là vậy, người đàn ông của hộp đêm – Lương Thần. Anh ta nhìn Lăng Trạch đang làm việc chợt nhíu mày :”Chậc, từ khi nào cậu lại ham mê công việc như vậy?”
“Còn từ chối lời mời đi chơi của tôi. Lăng Trạch, cậu biết cậu làm tôi đau lòng đến mức nào không? Ông đây một mực quan tâm cậu, vậy mà cậu lại phũ phàng quá chừng"
Lương Thần bĩu môi, ngồi xuống chiếc ghế đối diện Lăng Trạch, gương mặt từ đáng thương sang hóng hớt :”Nghe nói dạo này bên cậu có em gái nào à? Hình như người ta còn là học sinh, chậc, không nhìn ra gu cậu là thế. Hèn gì mỗi lần tôi gọi các em mi nơ, hàng khủng cậu lại chê”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tinh-nhan-thien-kim-lui-bai/2875281/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.