Biết rồi nhưng vì lịch sự vẫn phải hỏi thôi, chứ tôi cũng không muốn đâu. Lâm Tú đứng dậy, bước đến trước mặt cô, chìa bàn tay thon nhỏ ra :”Xin chào, tôi là Lâm Tú”
“Chào cô Lâm, tôi tên Minh Nguyệt”
“Mời cô ngồi”
Minh Nguyệt khí thế như một gia chủ tiêu chuẩn :”Cô đến đây tìm Lăng Trạch sao? Anh ấy vẫn chưa về, nghe nói là sẽ rất khuya. Nếu có chuyện gì, mời cô Lâm ngày mai quay lại”
“Không biết, cô Minh là bạn gái của Lăng Trạch sao?”: Giọng Lâm Tú vang lên nhẹ nhàng, êm tai như một tấm lụa bay phớt qua. Minh Nguyệt khựng lại, hơi ngạc nhiên :”Cô Lâm thực sự nghĩ như vậy?”
Lâm Tú hơi lắc đầu, sau đó lại gật đầu :”Đúng vậy, người phụ nữ ở nhà của anh ấy chắc chắn là người quan trọng. Không phải mẹ thì chính là bạn gái, hoặc là vợ”
“Vậy tại sao cô không nghĩ tôi là vợ anh ta?”
Ánh mắt cô ấy đầy nghi hoặc, bất ngờ nhưng lại giấu đi rất nhanh, nở nụ cười dịu dàng :”Chẳng phải trên người cô vẫn là quần áo học sinh sao?”
Minh Nguyệt nhếch môi, không tệ người này che giấu kĩ quá. Rõ ràng là đang ghen tị với tôi chết được nhưng vẫn cố giữ được bình tĩnh, ăn nói cũng quá khóe léo khiến người ta không tìm được dấu vết
Nhưng không sao, tôi là Minh Nguyệt, không gì làm khó được tôi đâu
“Đây là áo của trường đại học, tôi đủ tuổi kết hôn rồi”
Mắt thấy Lâm Tú ngạc nhiên, khóe môi cô liền cong lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tinh-nhan-thien-kim-lui-bai/2875265/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.