Editor: Melodysoyani.
Trầm mặt một lúc lâu, cô đột nhiên hỏi: “Mẹ em nói em là sao chổi, anh có tin không?” Trời mới biết cô đã cố lấy biết bao nhiêu dũng khí mới dám mở miệng hỏi anh những lời này.
Anh đưa tay ra nâng cằm cô lên, trực tiếp nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn lo lắng của cô: “Anh không tin.”
“Có thật không?” Trong mắt cô lộ ra ánh sáng vui mừng.
“Thật.” Anh nặng nề gật đầu, giống như là sợ rằng cô sẽ không tin lời của anh vậy.
“Anh chỉ tin những gì anh nhìn thấy, trong mắt anh, em rất đơn thuần, là một cô gái hiền lành, không phải là một sao chổi khiến người ta chán ghét. Tĩnh Vi, hứa với anh, đừng vì những lời nói của mẹ em mà cảm thấy mình là người gieo họa, được không?”
Những lời nói chân thành này, làm Mạnh Tĩnh Vi cảm động không thôi, gần như cô đã sắp khóc vì quá vui mừng: “Cám ơn, cám ơn anh đã tin tưởng, cảm ơn anh đã khích lệ em.”
Lục Thiên Hữu cúi đầu, dịu dàng hôn lên những giọt nước mắt trên gò má của cô: “Cô gái ngốc, có gì mà phải khóc chứ.” Nước mắt của cô, níu chặt lòng của anh.
Sự dịu dàng của anh vào lúc này, khiến Mạnh Tĩnh Vi không tự chủ được mà vùi đầu vào trong ngực của anh, lồng ngực của anh truyền tới tiếng nhịn tim trầm ổn, dị thường khiến lòng của cô được ổn định lại. Nhưng, chỉ trong chốc lát sau, trong đầu bỗng nhiên lại hiện lên gương mặt xinh đẹp của Tống Tuệ Nghi, lòng cô không khỏi cứng lại, lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tinh-nhan-nho-de-thuong/142072/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.