Thôn Miêu thật sự bị thương mại hoá rất nghiêm trọng.
Hầu như ở đâu cũng có cửa hàng và sạp bán đồ trang sức nhỏ, còn có nhiều cửa hàng đặc sản, nhưng "đặc sản" ở đây đều là những thứ ở đâu cũng có, chẳng có gì mới lạ.
Có vài cô gái mặc trang phục người Miêu, tôi không thể phân biệt được họ là những cô gái người Miêu thật hay là du khách mặc trang phục chụp ảnh kỷ niệm.
Chúng tôi đi bộ vu vơ men theo con đường đá xanh trong thôn. Lúc tôi ở trong phòng đẩy cửa sổ nhìn ra, tôi đã phát hiện đường đá xanh ở đây được xây thành vòng tròn đồng tâm lấy quảng trường trung tâm làm tâm điểm, nối liền các căn nhà treo. Mỗi "vòng tròn" có lối nhỏ thông nhau, vì thế dù ở đâu cũng có thể nhanh chóng đi tới quảng trường trung tâm.
"Oa, cái này đẹp quá!" Khưu Lộc chỉ vào món trang sức bằng bạc sáng lấp lánh trong cửa hàng, ánh mắt sáng rực vẻ kinh ngạc.
Từ Tử Nhung bị cô kéo đi thì cam chịu làm hộ tống cho cô tiểu thư này. Một tay hắn bị cô kéo, tay kia thì ôm đầy đặc sản và đồ ăn vặt mà Khưu Lộc mua, trông chẳng thong thả được mấy.
Ánh mắt tôi lướt qua xung quanh, chợt phát hiện trên cột gỗ của một căn nhà treo, dường như có khắc hoa văn gì đó đã bạc màu do lâu năm, gần như tiệp hẳn với màu gỗ.
Đây là tư liệu rất quý giá, tôi tin rằng địa điểm càng bình thường thì càng làm nổi bật được nét đẹp văn hóa của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tinh-ha-duc/3839649/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.