Hang động lạnh lẽo và âm u, chỉ có chút ánh sáng yếu ớt le lói từ cửa vào. Xung quanh dường như có vô số con bọ đang ẩn nấp, phát ra những âm thanh gặm nhấm rợn người trong bóng tối
Tôi nằm nghiêng trên đất, siết chặt chiếc áo khoác rộng thùng thình, cố gắng rúc mình để giữ ấm. Cơn đau ở chân như đang nhắc nhở tôi rằng việc thoát khỏi đây là một điều xa vời thế nào.
Tôi chỉ biết cầu nguyện cho những người bạn của mình sớm tìm được đường ra ngoài rồi sớm quay lại đây.
Người tôi vừa nóng vừa lạnh, mặt đất trong hang núi ẩm ướt khiến người ta khó chịu, tôi nằm trên đó rất khó chịu. Hình như tôi đang sốt, cũng chẳng biết đã nhịn đói bao lâu, mà cả người tôi như bị rút cạn sức lực, thậm chí còn chẳng thể động đậy nổi.
Trong cơn mơ màng, cửa động sáng ngời xuất hiện một bóng người cao gầy, vì đứng ngược sáng, nên tôi chỉ có thể miễn cưỡng nhìn rõ dáng người cao lớn.
Sau đó là tiếng 'leng keng' của ngọc bội va vào nhau, vang lên rất êm tai trong hang động.
Trái tim tôi bắt đầu đập thình thịch, đôi môi tôi hé ra muốn nói cầu cứu, nhưng tiếng phát ra lại nhỏ đến mức ngay cả tôi cũng chẳng nghe được.
Rồi cậu đi vào sơn động, bước chân rất nhẹ nên không còn nghe tiếng ngọc bội trên người. Cậu đi thẳng đến trước mặt tôi, dừng lại, rồi nhìn xuống tôi với ánh mắt trịch thượng.
Như nhìn một con sâu thừa thãi.
Tôi không nhìn rõ mặt cậu, nhưng có thể hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tinh-ha-duc/3839647/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.