10. 
Lúc ta đến Thanh Loan điện, cung nữ hầu hạ Diệp Yên Nhiên vừa bưng nước vào. 
Lần này không có ai ngăn ta. 
Đây là lần đầu tiên ta đến nội điện của Diệp Yên Nhiên, bố trí bên trong trông khác xa tưởng tượng của ta. 
Rất đơn giản. 
Là đơn giản kì quái không nói nên lời. 
Diệp Yên Nhiên nằm trên giường, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ do phát sốt. 
Ta nghĩ nàng ta chính là mềm yếu, được sủng trong lòng bàn tay, mới có thể tùy ý bị bệnh. 
Ta khịt mũi một cái, liếc mắt nhìn: "Tỷ tỷ quả là liệu sự như thần." 
Diệp Yên Nhiên nhìn ta, muốn từ trên giường ngồi dậy, lại bị ta giơ tay đẩy về. 
"Ta còn đang nghĩ đợi lát nữa sẽ đi tìm ngươi." Nàng ta ôn nhu cười. 
Tìm ta làm gì? 
Nàng ta cho cung nữ một ánh mắt, cũng nữ biết ý lui ra ngoài. 
Ta cũng miễn cưỡng nhìn Sơ Nhất một cái, Sơ Nhất khẽ gật đầu, cũng lui xuống. 
Diệp Yên Nhiên thấy trong điện không người, muốn đứng lên. 
Ta nhíu mày, lại đẩy nàng ta lại: "Nằm nói." 
Nàng"hi hi" cười hai tiếng, không động nữa. 
"Buổi chiều ngươi đi dự tiệc với điện hạ, nhất định phải một mực ở bên người hắn." Diệp Yên Nhiên nhìn ta, ánh mắt thập phần kiên định. 
Một chút cũng không giống nói mê sảng. 
Nàng ta bắt lấy tay của ta. Phát sốt làm tay nàng ta nóng đến dọa người. 
"Tối nay sẽ có thích khách vào cung, ngươi nghĩ cách để điện hạ cẩn thận một chút. Nếu hắn không nghe, ngươi ngàn vạn lần đừng để hắn rời đi trước." Lời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tinh-ban-man-nguyet/698426/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.