🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

8.

Chăn bông vừa ấm vừa tối, ta không nhìn thấy gì, chỉ có thể cảm thấy hơi thở nóng rực của Diệp Yên Nhiên phả vào mặt mình.

Nàng ta đột nhiên nhẹ nhàng lấy tay che lỗ tai của ta, cả đầu óc ta trở nên trống rỗng.

Cách đây rất lâu, lâu lắm rồi, khi mẫu phi còn sống, mỗi khi trời giông bão, bà lại kéo ta vào giường và nhẹ nhàng bịt tai ta lại.

Giọng của Diệp Yên Nhiên giống như giọng của mẹ ta: "Đừng sợ, mọi chuyện sẽ qua nhanh thôi."

Ta không thể nhớ mình đã ngủ đi như thế nào, khi ta tỉnh dậy, xung quanh không có ai cả.

Sơ Nhất bước vào, ta từ trên giường ngồi dậy: "Thái tử phi tối hôm qua có đến đây không?"

Là giấc mơ của ta.

Một giấc mơ nực cười.

Vẻ mặt Sơ Nhất phức tạp, nàng đặt chậu đồng lên giá, dường như dùng sức vặn vẹo khăn mồ hôi: "Thái tử phi rời đi trước khi rạng đông, xin nô tỳ đừng đánh thức công chúa, chờ công chúa tỉnh lại thì chuẩn bị nước rửa mặt.”

Tối hôm qua nàng ta thật sự đến đây.

Ta nhận khăn Sơ Nhất đưa qua, còn chưa lau mặt liền lại nghe nàng than thở: "Nô tỳ hầu hạ công chúa lâu như vậy, chẳng lẽ còn không hiểu công chúa bằng nàng ta sao?"

Vừa nghe Sơ Nhất nói như vậy, ta chợt nhận ra việc ta rửa mặt ngay sau khi thức dậy, theo lý mà nói chỉ có Sơ Nhất cùng mẫu phi mới biết.

Chỉ có mẫu phi biết ta sợ sét đánh.

Diệp Yên Nhiên, rốt cuộc là ai…

Sau đó ta mơ hồ cả

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tinh-ban-man-nguyet/698424/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cô Tinh Bạn Mãn Nguyệt
Chương 8
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.