Lâm quốc đến Tống quốc đường xá xa xôi, ta là công chúa, là một nữ tử đợi gả, từ đầu đến cuối đều ở trong xe ngựa.
Không ai thấy qua bộ dáng của ta.
Ngẫu nhiên cũng sẽ nghe những người đi ngang qua nói vài ba thứ về Tống quốc, nhưng hầu hết đều là ta nghe được từ chỗ của Sơ Nhất.
Sơ Nhất thay ta chuẩn bị xong cơm nước, theo quy củ quỳ ở phía trước.
Ta nhìn nàng cổ áo hơi rộng mở, hơi nheo mắt, xoay chiếc đũa trên tay kéo ra.
Nàng còn không kịp kinh ngạc, ta liền từ trên trên cổ nàng lấy ra mặt dây chuyền bằng ngọc bích xa lạ.
Có điều gì về Sơ Nhất mà ta không rõ?
Hôm nay lại có thêm một khối ngọc bội xa lạ.
Sơ Nhất nhìn ngọc bội trong tay ta, vội buông đũa, ngồi phịch xuống.
"Công chúa..." Thanh âm có chút run rẩy.
Ta cúi người, trên tay cầm mặt dây chuyền, nhẹ nâng cằm của nàng.”Sơ Nhất, ta đối với ngươi tốt như vậy, ngươi sợ ta mà không sợ chủ nhân nhân của mặt dây dây chuyền này sao”.
Nàng lắc lắc đầu, đang muốn mở miệng giải thích.
Nhưng ta không thích nhất là nghe người khác giải thích, ta đặt ngón trỏ lên môi nàng.
Môi nàng mềm như người nàng vậy.
"Sơ Nhất, ta đã nói với ngươi nam nhân quen lừa người, ta đem ngươi nuôi nấng như thế này, không phải để nam nhân lợi dụng."
Ngón tay ta vuốt ve môi nàng, thuận tay đem khối ngọc bội vứt ra ngoài xe ngựa.
Đứng thẳng dậy, nhìn thức ăn trên bàn, ta không thấy ngon miệng.
"Công chúa, nô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tinh-ban-man-nguyet/698418/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.