Editor: Zoe
Beta: Gaasu Noo
*****
Tiếng đàn trong trẻo vọng lại từ màn trình diễn trên sân khấu, người đàn ông mặc tuxedo nghiêng cằm, tay trái nhẹ nhàng bấm các dây đàn, tay phải chậm rãi dìu cung, sống lưng thẳng tắp cùng trang phục sang trọng làm người ta vừa ngưỡng mộ vừa kính nể.
Giai điệu trữ tình vang lên trong một đêm trăng sáng, lực rung của dây đàn dung hợp với tiếng đệm Piano cao quý, dịu dàng tạo nên một bản hòa tấu tao nhã, lắng đọng.
Dây cung cùng phím đàn tấu lên cả một bài thơ, kỹ xảo cao siêu của người chơi đàn làm cho người thưởng thức không thốt nên lời, khúc nhạc lúc lên cao khi xuống thấp đều không vướng chút bụi trần.
Tiếng đàn đột ngột chấm dứt, cả thính phòng giờ đây rơi vào khoảng lặng, ngay sau đó từng tràng pháo tay nhiệt liệt bùng nổ.
"Màn trình diễn của Trầm Nhã tiên sinh thật làm cho người nghe phải phấn khích tột độ."
"Đây quả thực là thiên tài violon, trong nước không một ai đủ khả năng cạnh tranh với anh ấy."
Mọi người xung quanh thay nhau tán dương, còn Khúc Hi Chi chỉ lẳng lặng nhìn đồng hồ đeo tay, vẻ mặt có chút đờ đẫn.
"Nghĩ đến con bé đó à?"
Giọng nói của Doãn Quân khiến Khúc Hi Chi tỉnh táo lại, cô đảo mắt nhìn nét mặt của bà, rồi lại ngẩng đầu lên hướng về phía sân khấu.
"Không có."
Doãn Quân khẽ cười một tiếng, "Nếu con không muốn ở lại, có thể lập tức về nước." Dừng một chút, "Có điều, đây là cơ hội duy nhất của con, mẹ thực sự rất thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-thu-va-khuc-tieu-thu/649071/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.