Trải qua chuyện ngày ấy, rốt cuộc Hề Nhụy cũng hiểu được bản thân xấu hổ đến mức muốn chết tại chỗ là như thế nào.
Nhận nhầm người ngược lại là thứ yếu, quan trọng nhất là, nàng phát hiện dường như Kỳ Sóc đều biết rõ mấy chuyện kia của nàng từ đầu đến cuối.
Nhưng đã như vậy hắn lại còn chấp nhận tứ hôn, quả thật là... khiến nàng thật sự khó hiểu.
Đương nhiên những lời này Hề Nhụy chỉ oán thầm trong lòng, thật vất vả mới vạch trần được cái trang này, nàng tuyệt đối sẽ không tự làm mất mặt lại đi nhắc tới mấy chuyện cũ kia.
Nàng tin chỉ cần nàng giả vờ như không có gì xảy ra, điềm tĩnh tự nhiên, thì có thể có một cuộc sống tốt đẹp như trước.
Với tôn chỉ tin rằng thời gian sẽ chữa lành tất cả mọi thứ, nàng quyết định lạc quan mà đối diện với mặt trời mỗi sớm mai mọc lên từ phía đông.
......
Trời xanh vạn dặm, trời cao mây nhạt, cái nóng giữa hạ được thể hiện trọn vẹn dưới ánh nắng trải khắp mặt đất.
Trong cuộc sống nhàn rỗi này cuối cùng Hề Nhụy cũng tìm được một thú vui khác.
Nàng phát hiện làm điểm tâm cùng với làm son đều khiến người khác vui vẻ như nhau.
"Phu nhân, nếu không thì người nghĩ lại một chút...".
Nhìn nàng đang hí hoáy một đống dụng cụ trên bàn, A Lặng nhớ lại vẫn còn hết sức sợ hãi, ký ức ngày đó cháy đen nửa phòng bếp vẫn còn rõ mồn một trước mắt.
Hề Nhụy nhíu mày không cho là đúng: "Tin ta một chút, hử”.
Nàng đã từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-thu-ngay-nao-cung-so-thanh-hon/364749/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.