Từ nơi đóng quân ở quân doanh ngoại ô đến trong kinh tuy không tính là rất xa, nhưng cũng cần ngựa không ngừng vó mấy canh giờ mới đến.
Hề Nhụy không nghĩ tới vì ngày lại mặt của nàng, Kỳ Sóc có thể buông việc trong tay xuống mà vội chạy về như vậy.
Mặc dù hắn không lộ vẻ mệt mỏi, nhưng nàng biết hắn nhất định là một đêm không ngủ.
Mấy lần lời quan tâm đến bên môi, nhưng Hề Nhụy muốn nói lại thôi.
Dù sao ván đã đóng thuyền, hơn nữa những lời sau này luôn cảm thấy dư thừa.
Một đường không nói gì.
...
Hề phủ.
Sáng sớm mọi người trong phủ đã bắt đầu kiển chân ngóng trông, Hề nãi nãi căn dặn nhà bếp chuẩn bị những món mà Hề Nhụy thích ăn nhất, ngay cả Hề Quảng Bình trước nay không hề biểu lộ tình cảm với nữ nhi cũng nhiều lần đi đến cửa phủ lại quay về trong viện.
"Tiểu thư và cô gia trở về rồi...".
Không biết là ai hô lên một tiếng, nhất thời mọi người đều nhìn về phía cửa.
Xe ngựa từ từ dừng lại, Hề Nhụy nhìn qua rèm xe thấy phủ đệ quen thuộc, rõ ràng chỉ mới rời đi ba ngày, nhưng không biết tại sao lại cảm thấy lâu như ba năm vậy.
Bọn họ cùng nhau xuống xe, mấy gã sai vặt đi sau mang theo lễ vật lại mặt.
Hề Nhụy đột nhiên nhớ lại trước khi thành thân, người trong nhà bởi vì người nàng sẽ gả là hắn, nên bộ dạng ai nấy đều như gặp phải đại địch, giống như dê vào miệng cọp.
Nghĩ tới đây, nàng thoáng nhìn Kỳ Sóc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-thu-ngay-nao-cung-so-thanh-hon/364741/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.