Ông Phùng cũng nhăn mi lại: "Tiểu hồ ly, một cô gái nhỏ như cô đi theo đánh đánh giết giết làm gì, cứ ở lại nơi này đi, an toàn hơn."
Hiện giờ ông ấy đã thực sự coi Cố Tiểu Tây như một người thân trong gia đình, đương nhiên không muốn một cô gái nhỏ trẻ tuổi như cô đi theo vào loại nhiệm vụ nguy hiểm như thế này, nghĩ cũng biết trận chiến kịch liệt đêm nay sẽ không quá nhẹ nhàng, bắt sống Ngọc Yêu Nương, tuyệt không dễ dàng.
Tần Hữu Công tự nhiên cũng không muốn cô rời đi, chẳng qua, nghĩ đến thế cục cấp bách trước mắt của phe Tần, ông ta vẫn nói: "Được rồi! Vậy thì vất vả cho quân y Cố Vĩ chuyến đi lần này, hy vọng mọi người có thể bình an trở về."
Cố Tiểu Tây cong cong môi, quay đầu lại chớp chớp mắt với Yến Thiếu Ngu.
"Xuất phát thôi." Cố Vĩ ở bên cạnh đã sớm xoa tay hầm hè.
Tần Hữu Công nhìn mọi người rời khỏi phòng, môi mím chặt, tay cũng không tự giác được càng siết chặt hơn.
Nhóm người đêm nay, đồng nghĩa với việc phe Tần chính thức tuyên chiến với phe Khương!
Ông Phùng phân phó Tần Lập Quốc, Tần Thục Hoa chăm sóc cho Tần Hữu Công, lại thì thầm vài câu với ông Đường, lúc này mới dẫn Cố Tiểu Tây, Yến Thiếu Ngu và một nhóm chiến sĩ đi theo từ quân khu thứ tám, lên xe, chuẩn bị xuất phát đi về hướng Vạn Bình Trai.
Sau khi Cố Vĩ ra ngoài, lập tức đi sắp xếp điều hành một đợt cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3605072/chuong-1122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.