"Anh cũng đừng nói cái gì linh tinh, đi mau." Cố Tiểu Tây thấy cảm xúc của anh không đúng, một tay giữ chặt tay anh vội vàng đuổi theo sau, chuyện báo thù đã kết thúc, hiện tại cô đã là một cá nhân độc lập, cuộc sống sau này sẽ trở nên tốt đẹp, làm sao có thể cảm thấy khổ?
Khi hai người trở lại phố lương thực, Cố Tích Hoài và Vạn Thanh Lam vẫn đang đợi ở đó.
Cố Tích Hoài nôn nóng không thôi: “Nếu mấy đứa còn không trở lại, anh sẽ tự mình dẫn đồng chí Vạn đi tìm Hình Kiện.”
“Đi thôi.” Cố Tiểu Tây không nói gì thêm, dẫn mấy người đi tới nhà kho của phố lương thực, đáng tiếc, không nhìn thấy Hình Kiện.
Cố Tiểu Tây đi dạo một vòng trong phố lương thực, tìm được một người quen khác là thằng Bảy: "Thằng Bảy, Hình Kiện ở đâu?"
"Chị Cố! Lương thực vẫn còn mà, sao chị lại đến đây thế?" Thằng Bảy vừa nhìn thấy Cố Tiểu Tây liền kinh ngạc kêu lên, giao lương thực cần bán cho một đồng nghiệp khác, tiến tới cúi đầu khom lưng nói chuyện với Cố Tiểu Tây.
Trên mặt anh ta cười sắp thành một đóa hoa: "Anh Hình đi đến chợ chính phủ rồi, đây không phải lúc đến bàn giao tiếp sao.”
Cố Tiểu Tây hiểu rõ, hóa ra là đi tìm Tống Kim An.
Vạn Thanh Lam ở bên cạnh tò mò nhìn những người làm thuê bán lương thực xung quanh, trên mặt bọn họ đều tràn đầy nụ cười vui vẻ, vừa nhìn đã biết bọn họ rất bận rộn với cuộc sống, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3605001/chuong-1051.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.