Ngày hôm sau, mới sáng sớm mà nhà họ Cố đã trở nên náo nhiệt, Bạch Mân hấp bánh bao khoai lang, còn chiên bánh kếp, đặc biệt làm cho hai người mang theo khi đi đường, trong lúc dùng bữa sáng, bên ngoài sân liền vang lên giọng nói của Vạn Thanh Lam: "Tiểu Tây, có ở nhà không?"
Cố Tiểu Tây khẽ nhướng mày đuôi lông mày, đứng dậy đi ra ngoài.
Lúc cô kết hôn Vạn Thanh Lam cũng không đến, tưởng rằng cô ấy vẫn chưa thoát ra khỏi hắc ám, không ngờ hôm nay cô ấy đột nhiên tới cửa, nghe ra sự bình tĩnh trong giọng nói hỗn loạn của cô ấy, nghĩ có lẽ đã chuyển biến tốt đẹp.
Cố Tiểu Tây vén rèm lên, liền nhìn thấy Vạn Thanh Lam đang đứng ngoài sân: “Thanh Lam, sao hôm nay lại rảnh rỗi tới đây thế?”
Vạn Thanh Lam bước vào sân, nở nụ cười xin lỗi với Cố Tiểu Tây: “Xin lỗi nhé, vốn dĩ tôi định đến vào ngày kết hôn của cô, nhưng thân thể tôi không được khỏe, không thể đứng dậy nổi, nghỉ ngơi hai ngày mới xem như dự trữ nuôi dưỡng tinh thần hơn chút.”
Thật ra Cố Tiểu Tây cũng không để ý mấy thứ này lắm, cô nhìn Vạn Thanh Lam bằng ánh mắt quan tâm: “Cơ thể còn chỗ nào không thoải mái không?”
Vạn Thanh Lam lắc đầu, chớp mắt nói: "Bây giờ khá hơn nhiều rồi, đây, đây là đậu phộng hạt sen long nhãn tôi đặc biệt chuẩn bị cho cô, ăn nhiều một chút, tuy hơi muộn nhưng tôi vẫn muốn chúc cô kết hôn vui vẻ, sớm sinh quý tử!”
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604997/chuong-1047.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.