Trên thực tế anh cũng không biết kiếp trước Cố Tiểu Tây và Lăng Gia, Kỷ Vĩ Cần có quan hệ thế nào, nhưng từ vẻ mặt của người nọ, hiển nhiên thấy được mối quan hệ không tính là vui vẻ. Cẩn thận suy nghĩ kỹ lại, anh cũng có thể đoán được đại khái.
“Anh ba?” Lăng Gia sững sờ, không rõ vẻ không vui bất thình lình này là từ đâu mà đến.
Cố Tiểu Tây cũng kịp thời phản ứng, kéo tay Yến Thiếu Ngu, rồi mỉm cười với Lăng Gia.
Hai người bạn tốt của Yến Thiếu Ngu này, tính cách cũng rất khác nhau, Lăng Gia tinh tế tỉ mỉ, Kỷ Vĩ Cần thô kệch nóng nảy, nhưng đều là người tốt.
“Các anh đứng không mệt sao? Ngồi xuống đi, để em rót nước cho các anh.” Nói xong, Yến Thiếu Ly mỉm cười nhét Yến Thiếu Đường vào trong lòng Yến Thiếu Ương, quay đầu chạy đến trước bếp lò, thêm nước nóng vào trong phích nước nóng, động tác thành thạo tự nhiên.
Ánh mắt Lăng Gia có chút phức tạp, nhẹ giọng nói: “Rời thủ đô một năm, Thiếu Ly cũng trưởng thành rồi.”
Đã từng là công chúa nhỏ của đại viện thủ đô, bây giờ cũng thành cô gái ra được phòng khách xuống được phòng bếp.
Kỷ Vĩ Cần cũng không nghĩ nhiều như vậy, anh ấy giương mắt nhìn chằm chằm vào cô bé ngồi ở trong lòng Yến Thiếu Ương, trắng trẻo tựa ngọc mài. Lúc hé miệng cười với anh ấy, khuôn mặt đỏ bừng, khiến chàng trai thô kệch chỉ cảm thấy trái tim mình cũng muốn tan chảy theo.
Anh ấy không nhịn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604961/chuong-1011.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.