Bạch Mân nghe hiểu ý của Cố Đình Hoài, cô ấy nhẹ giọng nói: "Sau này chắc chắn Thiếu Ngu cũng không để Tiểu Tây phải tủi thân."
Mặc dù cô ấy không biết nhìn người, nhưng nhìn Yến Thiếu Ngu cũng biết, ánh mắt của anh chưa từng rời khỏi Tiểu Tây, tình cảm đó không phải hình thành trong một sớm một chiều, hơn nữa mặc dù ánh mắt anh lạnh lùng, nhưng cũng rất chính trực, không giống những người đàn ông lộn xộn.
Cố Tiểu Tây không nói chuyện, Yến Thiếu Ngu thấp giọng nói: "Ừ, sẽ không để cô ấy phải tủi thân."
Với năng lực hiện giờ của Cố Tiểu Tây, người có thể khiến cô phải tủi thân cũng không nhiều.
Thế nhưng anh biết cô còn có bí mật riêng của mình, dường như cô gánh vách nó rất lâu, không hề chia sẻ nửa lời với ai, anh không có ý truy hỏi, chỉ hy vọng một ngày nào đó có thể giúp đỡ cô.
Khi bốn người về đến nhà, cơm tối đã được nấu xong, là Yến Thiếu Ly nấu.
Không khí trong nhà có hơi nặng nề, Cố Chí Phượng ngồi ở đầu giường, Yến Thiếu Ly ôm Yến Thiếu Đường ngồi ngoài sân, Cố Tích Hoài và Yến Thiếu Ương thì đang đọc sách dưới ngọn đèn dầu, căn phòng to như vậy nhưng lại không có ai lên tiếng, im lặng đến quỷ dị.
Cho đến khi tiếng Yến Thiếu Đường phá vỡ sự yên tĩnh: "Chị! Chị về rồi! Chị về rồi!"
Yến Thiếu Ly bỗng ngẩng đầu lên, khi cô ấy nhìn thấy Cố Tiểu Tây và Yến Thiếu Ngu nắm tay nhau đang đi đến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604943/chuong-993.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.