Trong lòng Cố Tiểu Tây nặng trĩu, quay đầu nhìn Yến Thiếu Ngu, giữa mày anh chịu chặt, hiển nhiên cũng cảm thấy trầm trọng và khó giải quyết trước tình huống này, không ngờ rằng trong lúc bọn họ bận rộn giải quyết thảm họa do con người gây ra ở tiền tuyến, hậu phương lại xảy ra thiên tai lớn như vậy.
“Phỏng chừng chúng ta phải đến Phong Thị một chuyến.” Cố Tiểu Tây hít sâu một hơi, nói.
Hiện giờ khắp nơi trên cả nước đều hỗn loạn, người tranh mua lương thực sẽ chỉ hơn không bớt, có thể tưởng tượng được, lương thực tiêu hao sẽ lớn đến mức nào, mà một tháng nay cô đều ở tiền tuyến xa xôi, cho dù Phong Thị thực sự xảy ra tình huống đột phá nào, đừng nói đến Hình Kiện, ngay cả anh cả Cố Đình Hoài cũng không tìm được cô, không biết phố lương thực thế nào rồi, có thể kiên trì chống chịu với số lương thực còn lại không?
Yến Thiếu Ngu mím môi gật đầu, hai người rất ăn ý không đề cập đến lương thực.
Hai ngày sau, xe lửa dừng ở trạm Phong Thị.
Cố Tiểu Tây nhìn dòng người trong xe xôn xao như thủy triều rút, lần lượt xuống xa lửa, thùng xe vốn dĩ chen chúc đông nghịt lập tức trở nên an tĩnh, mà người ngoài xe lửa trở nên chen chúc, đến cả dịch bước chân cũng khó.
Trong lòng cô càng thêm trầm trọng, đi xuống xe lửa cùng Yến Thiếu Ngu.
Vóc dáng Yến Thiếu Ngu cao lớn, chống cánh tay che chờ Cố Tiểu Tây chen ra khỏi đám đông, toàn bộ hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604937/chuong-987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.