Cố Tiểu Tây nói khẽ: "Binh lực còn dư của nước M đều ở doanh trại."
Yến Thiếu Ngu nhìn doanh trại khổng lồ thì hơi giật mình, anh hạ thấp giọng, nói: "Xem ra sau này nước M vẫn sẽ phái quân đi, nhưng theo quân số này thì tương đương với binh lực của một tiểu đoàn rồi, dùng để bao vây và trấn áp một trung đội của chúng ta thì không khỏi chuyện bé xé ra to."
Mặc dù mục đích anh đưa người tới đây là để chia sẻ lực lượng với tiền tuyến, nhưng sử dụng một tiểu đoàn vài trăm người, điều ra nhiều binh lực như vậy để bao vây và tiêu diệt một trung đội nho nhỏ như bọn họ, nhìn thế nào thì chuyện này rất kỳ lạ, chỗ nào cũng có vẻ không bình thường.
Yến Thiếu Ngu cau mày, tâm trạng cũng trầm xuống theo.
"Chúng ta đi xem trước một chút." Cố Tiểu Tây nhếch môi, ánh mắt lấp lóe. Cô mượn tin tức do thực vật truyền đến để thăm dò tình huống cụ thể trong doanh trại của nước M, trong núi không bao giờ thiếu thực vật, nếu quả thật có vấn đề thì cũng có thể đề phòng trước.
Cô hơi nhắm mắt lại, năng lực chữa trị thẩm thấu lan tràn ra ngoài, bên trong thổ nhưỡng ở mỏm núi Lăng Xuyên đều là bộ rễ thực vật, dưới sự tẩm bổ của năng lực chữa trị, sợi rễ mở rộng ra, truyền tải cảm xúc vui sướng cho Cố Tiểu Tây.
Mà nhờ thực vật, cô cũng đã nhận được tin tức cực kỳ hữu dụng.
Một lúc sau, Cố Tiểu Tây mở mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604920/chuong-970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.