Nghe vậy, Hạ Lam Chương chết lặng, không nói nên lời.
Đúng vậy, nếu như không phản kích, vậy thì lúc nào mới có thể kết thúc chiến tranh?
Mỗi một động thái ở tiền tuyến đều có tầm quan trọng rất lớn, lại liên quan đến tình hình của người dân thành phố Hoài Hải, nếu tiếp tục tiếp tục trì hoãn thì cũng không thoát khỏi kết cục đôi bên cùng tổn thất, chẳng bằng dốc hết sức làm một trận lớn, thắng thì đương nhiên là chuyện vui, thua cũng không hối hận.
Mạnh Hổ ở bên cạnh hoàn toàn không lo lắng chuyện này khó khăn đến thế nào, nếu thất bại sẽ có hậu quả bi thảm ra sao, sau khi nghe mấy người nói xong, trên mặt anh ta lộ ra vẻ hưng phấn vung tay múa chân, hận không thể lên đường đi cướp thuyền của lĩnh nước M ngay bây giờ.
Mấy người lại thảo luận chi tiết này một phen, Yến Thiếu Ngu bắt đầu sắp xếp cho từng người một.
Đầu tiên là lệnh cho bốn binh sĩ phục kích trên vách đá bằng hỏa lực hạng nặng, sau đó sắp xếp sáu người tiếp ứng, chỉ cần binh sĩ nước M xuất hiện sẽ lập tức bắn phá, tranh thủ trước khi rời đi giải quyết hết một đợt truy binh.
Tiếp theo là cắt dây leo ở rìa vách đá, buộc chúng vào bên cạnh sơn động và vạch ra tuyến đường để rời đi, để đảm bảo tính an toàn, Yến Thiếu Ngu còn đích thân trượt theo dây leo xuống đáy vực.
Sau khi chắc chắn rằng mọi thứ đều không có vấn đề gì, trung đội 168 bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604912/chuong-962.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.