Mạnh Hổ trợn tròn hai mắt, giọng nói kinh hãi: “Không thể nào! Trung đội trưởng, có phải nhầm lẫn hay không? Sao Vương Hâm có thể bỏ trốn được?”
Từ khi tiền tuyến từ bỏ giao chiến chính diện, đi tới mỏm núi Lăng Xuyên, trung đội 168 thường xuyên chia thành tiểu đội hai người để đi săn bắt hoặc là phục kích binh lính nước M, mà người tạo thành tiểu đội với anh ta chính là Vương Hâm, quan hệ của hai người cực kỳ tốt.
Tuy rằng Vương Hâm không phải là người thích nói chuyện, nhưng anh ấy không bao giờ keo kiệt sự quan tâm và suy nghĩ của mình.
Anh ta biết cơ thể Vương Hâm yếu đuối, nhưng anh ấy biết tiếng Anh, đầu óc cũng thông minh hơn người khác, cũng là chiến hữu và người bạn mà anh ta ngưỡng mộ tin tưởng, làm sao anh ấy có thể phản bội nước Z, phản bội trung đội 168? Làm một kẻ đào binh chứ?
Yến Thiếu Ngu ngước mắt, đuôi mắt hẹp dài giương lên, trong con người tràn đầy vẻ lạnh lùng: “Tôi hỏi cậu, sau khi cậu và Vương Hâm bị binh lính nước M bắt được, có luôn ở cùng với nhau không? Hay cậu ta có cùng người nước M nói chuyện không?”
Mạnh Hổ sửng sốt, cẩn thận hồi tưởng lại hình ảnh trước đó, cơ thể như hổ của anh ta chợt chấn động.
Trong mắt anh ta, hai người là cùng bị bắt, cùng bị tra tấn chịu khổ. Do tình cảm thâm sâu, cũng chưa bao giờ hoài nghi điều gì nhưng giờ đây nghĩ lại, dường như Vương Hâm thật sự đã nói rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604908/chuong-958.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.