Tài xế lái xe tiếp khoảng hơn hai mươi phút mới đến chân núi đá Lăng Xuyên.
Anh ta xuống xe, giúp Cố Tiểu Tây lấy sọt tre nặng trịch trong cốp xe xuống và nói: "Cô gái nhỏ, cái sọt này của cô nặng thật đấy, cô có chắc mình cõng được nó lên núi không? Tôi nói cô nghe, phía sâu bên trong mỏm núi Lăng Xuyên toàn là rừng rậm, còn có dã thú nữa, cho nên cô cứ đi dạo quanh chân núi thôi. Cô có muốn tôi ở lại đây chờ để lát nữa chở cô về huyện hay không?"
Một mặt, tài xế thật sự lo lắng một cô gái xinh đẹp như Cố Tiểu Tây sẽ mất mạng trong miệng dã thú, mặt khác anh ta nghĩ rằng việc làm ăn này rất tốt. Số tiền anh ta kiếm được từ chuyến này tương đương với số tiền mà anh ta phải làm việc trong vài ngày mới có, nếu có thể chở cô về, chẳng phải anh ta có thể kiếm thêm một khoản hay sao?
Cố Tiểu Tây cười nói: "Không cần đâu, bác tài cứ về trước đi."
Tài xế thở dài, không miễn cưỡng nữa. Anh ta đặt đồ xuống vệ đường rồi xoay người lên xe, lúc sắp đi anh ta còn dặn thêm vài câu: "Cô gái chú ý an toàn nhé, nhớ không được đi lên đỉnh núi bên kia đấy, nơi đó đang có chiến tranh, tên bay đạn lạc khắp nơi, rất dễ bị hiểu lầm là gián điệp mà giết chết. Trên núi... haizz, nói chung là cô nên cẩn thận."
Cố Tiểu Tây gật đầu, nhìn tài xế lái xe đi xa, không bao lâu chiếc xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604890/chuong-940.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.