Khóe môi của Cố Tiểu Tây giật giật, bình tĩnh nói: "Không nghiêm trọng như vậy."
"Trong lòng của Triệu Ngọc Long còn có người dân ở trong thành phố Phong. Còn anh ổn định giá bán lương, không chỉ trực tiếp làm giảm tỷ lệ tội phạm ở thành phố Phong, mà còn gián tiếp nâng cao danh tiếng của thành phố Phong. Bất kể là đối với Triệu Ngọc Long hay là những người ở phía trên ông ta mà nói, đây đều là chuyện tốt."
"Bây giờ, anh đã nhận được nhãn hiệu lương thực chính quy, ông ta sẽ không vì chuyện riêng của con gái mình mà từ bỏ anh đâu."
"Huống chi, từ trong miệng của anh thì Triệu Ngọc Long chính là người tốt. Điểm này rất quan trọng, ông ta không có dụng tâm riêng tư. Ngược lại, nếu như anh bởi vì phố lương thực mà bám theo Triệu Viện, nói không chừng thật sự sẽ đắc tội tới Triệu Ngọc Long."
Nghe thấy cô kiểu nói này, Hình Kiện rơi vào trầm tư, nghĩ đi nghĩ lại, gã ta thật sự cảm thấy có thể là vậy.
Gã ta gật đầu nhẹ, cười nói: "Nghe thấy lời nói này của chị Cố, thật sự là hơn hẳn mười năm đi học nữa! Được rồi, nếu như chị đã nói như vậy, vậy thì em sẽ tìm một cơ hội để nói rõ ràng với Triệu Viện. Như vậy, cũng bớt được chuyện cô ta suốt ngày chạy tới đây khiến em có muốn trốn tránh cũng trốn không được."
Cố Tiểu Tây gật đầu, ngược lại nghĩ đến hôm nay gã ta chạm mặt phải Lý Tam Nương ở hang ổ, gã ta cau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604857/chuong-907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.