Tuy là hỏi như vậy, nhưng bà ta cảm thấy có lẽ Cố Tiểu Tây không có gạt người, vẻ nghi hoặc trên mặt Cố Chí Phượng và Cố Tích Hoài không thể là giả được. Nếu ngay cả người thân cận nhất bên cạnh cũng chưa từng nói, vậy cô cũng sẽ không đi nói với người ngoài.
“Tin hay không thì tùy, được rồi, mấy người về đi.”
“Đúng rồi, tôi nói trước nhé, lần tới nếu tôi gặp lại hai người ở nhà họ Cố, chuyện của vị ở đường Vọng Xuân Lộ sẽ lập tức được lên báo. Đến lúc đó có liên lụy đến cô hay không, tôi cũng không dám cam đoan.”
Trong lúc nói chuyện, Cố Tiểu Tây còn tươi cười, rõ ràng trông linh động xinh đẹp là thế, nhưng rơi vào trong mắt Nhiếp Bội Lan, không thua gì ma quỷ.
Bà nhìn chằm chằm vào Cố Tiểu Tây, không nói gì nữa, đứng dậy đi ra ngoài.
Cố Ngân Phượng lộ vẻ mặt không cam lòng, chần chờ nói: “Chị cả, chuyện này…”
Nhiếp Bội Lan quay đầu nhìn bà ta một cái, ánh mắt này vô cùng lạnh lùng: “Đi!”
Cố Ngân Phượng run rẩy, giống như gà trống bại trận, đi theo sau Nhiếp Bội Lan.
Hai người vừa lên xe, Cố Ngân Phượng đã không nhịn được mà hỏi: “Chị, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Con khốn Cố Tiểu Tây kia nói đường Vọng Xuân là có ý gì? Sao nó lại có được nhược điểm của chị?”
Nhiếp Bội Lan bỗng thay đổi sắc mặt, ánh mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn: “Chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi.”
Da đầu Cố Ngân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604845/chuong-895.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.