Khi đến Nhật Báo Nhân Dân, Cố Tiểu Tây lại bắt gặp một đoán người đang làm ầm lên ở trước cổng.
Cô nhìn thêm lần nữa, khi loáng thoáng nghe thấy cái tên “Trương Nguyệt Nhi”, đôi mắt cô loé sáng, ánh lên nét cười. Có vẻ cá mắc câu rồi… Cô không thèm để ý đến những người kia mà thẳng tiến đến tổ ba.
Vừa vào cửa, cô đã bị Vạn Thanh Lam kéo sang một bên.
Cô ấy tỏ vẻ thần bí, nói: “Tiểu Tây! Xảy ra chuyện lớn rồi! Chuyện lớn!”
Cố Tiểu Tây mỉm cười, đặt túi xách qua một bên: “Hả? Nói thử xem nào?”
Vạn Thanh Lam chỉ tay ra ngoài, giọng điệu có phần nghèn nghẹn: “Hồi nãy cô vào đây có nhìn thấy không? Có người đứng ở ngoài gây rối làm loạn, bảo là phải quậy cho đục nước, gây chuyện cho ai cũng biết. Tòa soạn báo chúng ta không thể không tiếp chuyện họ được.”
“Cô có nhớ vụ cô ý tá treo cổ ở bệnh viện huyện không? Đám đông bên ngoài đều là người nhà của “cô ấy!”
“Nghe bọn họ làm ầm lên kia, họ nói cô y tá kia bị cưỡng hiếp nên mới treo cổ tự tử. Tôi đã bảo mà, đang yên đang lành, tại sao một nữ đồng chí có công việc tốt như vậy lại nghĩ quẩn đến mức thắt cổ chứ. Cô xem, lúc này nguyên nhân được phanh phui rồi kìa?”
Vạn Thanh Lam lúc lên cao, lúc lại đè thấp, giống như đang kể chuyện vậy, vừa cảm xúc lại vừa kích động.
Cố Tiểu Tây làm bộ khiếp đảm: “Cưỡng hiếp? Bọn họ tiết hộ sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604808/chuong-858.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.