Cố Tiểu Tây ngăn cản, nhìn theo Cố Tích Hoài đã chạy xa, cười nói: “Cha, may mà hồi trẻ cha đi du học. Cha xem điệu bộ bây giờ của cha đi, nếu những bạn học năm xưa gặp lại cha, có lẽ họ không nhận ra cha đâi.”
Nghe vậy, Cố Chí Phượng bình thản lắc đầu: “Làm ông nông dân chân đất mắt toét hai mươi năm rồi, ai để ý chuyện đó làm gì?”
Cố Tiểu Tây quan sát vẻ bình tĩnh trên mặt ông, khẽ mỉm cười, trải qua vô số chuyện, tinh thần cuối cùng cũng thả lỏng và thoải mái hơn nhiều.
Hai cha con từ tốn dậm bước, Cố Tiểu Tây suy nghĩ một hồi, rốt cuộc cũng kể lại chuyện gặp phải Cố Duệ Hoài lúc tan lớp ban đêm cho cha biết. Kết hôn là chuyện trọng đại của cả đời người, nếu Cố Duệ Hoài thực sự cưới cô gái ngang ngược kia để chiều theo ý nhà họ Tần thì nửa đời sau của anh ta sẽ không hạnh phúc nổi.
Thật ra cô không lo lắng cho Cố Duệ Hoài, người cô quan tâm là Cố Chí Phượng.
Người đàn ông này không được xem là người cha tốt, nhưng ông lại dành hết sự lương thiện cho cô. Cả hai kiếp này, ông chưa từng bạc đãi cô chút nào. Cô không hy vọng ông phải buồn bực hết nửa đời sau vì quyết định của Cố Duệ Hoài.
Sau khi nghe xong, Cố Chí Phượng quả nhiên dừng bước không đi nữa. Ông nhíu chặt chân mày, đôi mắt loé lên lửa giận.
“Cha đừng sốt ruột. Ngày mai cha hẵng đến công xã hỏi chuyện Lâm Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604801/chuong-851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.