“Hai người chơi trò thần bí gì vậy? Tiểu Tây, em biết người đàn ông vừa nãy hả?” Bạch Mân không ngốc, vừa nhìn đã biết giữa hai người họ có gì đó sai sai, chỉ nghĩ sơ sơ cũng nhận ra là có nguyên nhân, vả lại ánh mắt người đàn ông kia nhìn Cố Tiểu Tây cũng rất kì lạ.
Bạch Mân nhíu mày, tỏ vẻ khó hiểu, chẳng lẽ họ biết nhau nhưng quan hệ không êm đẹp lắm?
Cố Tiểu Tây ngẫm nghĩ rồi nói: “Kia là Cố Duệ Hoài.”
Dù sao thì Bạch Mân cũng đến dự đám cưới của Cố Tiểu Tây, đến lúc ấy cô sẽ biết thôi.
Bạch Mân cả kinh: “Cố, Cố Duệ Hoài? Anh bảo, người đàn ông kia là em hai nhà anh? Sao lại thế? Chẳng phải anh ta…” Bạch Mân sững người, cô chỉ biết là Cố Duệ Hoài rời khỏi đại đội sản xuất Đại Lao Tử để đi theo mẹ anh ta.
Cô cũng rất tò mò về mẹ ruột Đình Hoài, cũng chính là mẹ chồng cô.
Ngặt nỗi, mỗi lần Bạch Mân nhắc tới việc này, cô đều có thể nhìn ra sự bài xích hiện lên giữa hai đầu lông mày anh, tựa như điều này rất khó nói ra. Nếu như có người hỏi về nhà họ Bạch mà cô lớn lên từ nhỏ đến lớn thì cô cũng không vui nổi.
Nghĩ vậy, Bạch Mân không cố gặng hỏi nữa, tóm lại thì đây chẳng phải chuyện quan trọng lắm.
Bạch Mân cẩn thận suy nghĩ một chút, con ngươi hơi co lại: “Là bí thư Tần kia?”
“Ừ.” Trước sự khẳng định của Cố Đình Hoài, Bạch Mân bỗng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604797/chuong-847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.