Cố Tiểu Tây nói: “Cha, chuyện xây nhà con không có kinh nghiệm gì, vẫn nên giao cho cha thì hơn. Nhưng không phải để cha và anh cả anh ba làm, mà để mọi người đi tìm người tới làm. Vậy liệu mọi người cứ lên huyện mua, chúng ta xây cái như thế nào thì trong lòng con đã có tính toán, ngày mai đến đơn vị sẽ vẽ bản vẽ ra, mọi người cứ bảo thợ xây làm theo là được.”
Mấy xấp tiền thật dày đặt ở trên cái bàn nhỏ của giường đất, ngay cả không khí cũng trở nên yên tĩnh.
“Nhiều tiền vậy?” Cố Tích Hoài hốt hoảng hô lên, từ nhỏ đến lớn anh ấy chưa từng thấy nhiều như vậy.
Tay Cố Chí Phượng cũng run lên, đừng nói là thằng ba, ngay cả ông ấy cũng chưa từng thấy nhiều tiền như vậy. Ngẩng đầu nhìn về phía Cố Tiểu Tây, ánh mắt có chút chần chờ nhưng Cố Tiểu Tây lại đưa cho ông ấy một ánh mắt khẳng định.
Cố Chí Phượng biết nguồn gốc của số tiền này, nghĩ đến cái rương bảo bối kia, bỗng thở dài một tiếng. Tuy nhiên, lúc ánh mắt đặt ở trên mấy xấp tiền, lại dứt khoát nói: “Được, vậy ngày mai cả nhà chúng ta sẽ hành động, bắt đầu xây nhà!”
Nhắc tới việc xây nhà, tất cả mọi người đều mỉm cười thoải mái, cuộc sống trong nhà cũng xem như càng ngày càng tốt.
Lúc Cố Đình Hoài và Bạch Mân vào nhà, chỉ cảm thấy bầu không khí vô cùng tốt, đám mây đen che trên đầu vào đêm nay xem như đã hoàn toàn tan biến.
“Bé,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604787/chuong-837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.