Nụ cười của cô rất tươi, khiến hai má góc cạnh hơn, đầy vẻ hạnh phúc, mà trên mặt Yến Thiếu Ngu vẫn còn sự ngượng ngùng, ánh mắt lạnh lùng kiêu ngạo đã biến mất, để lại sự luống cuống, giống như một chàng thanh niên chưa từng trải qua chuyện này vậy.
Yến Thiếu Ngu cũng thò đầu lại nhìn, anh hơi ngạc nhiên, giống như không tin người trong ảnh là anh.
"Cảm ơn." Cố Tiểu Tây rất hài lòng nói, cô cẩn thận cất ảnh chụp đi.
Hai người rời khỏi văn phòng, cổ họng Yến Thiếu Ngu chuyển động, anh nói: "Anh lái xe đưa em đến nhà ga."
Cố Tiểu Tây lắc đầu: "Không cần đưa, anh còn phải chuẩn bị đồ, nào có nhiều thời gian như vậy? Đúng rồi, quay về kí túc xá thôi, em có đồ này cho anh, lúc anh ra tiền tuyến nhớ mang theo, khi cần thiết có thể giữ được mạng."
Cố Tiểu Tây lôi kéo Yến Thiếu Ngu trở về ký túc xá tạm thời dành cho người thân, cô đưa thuốc bột, nước giếng không gian đã chuẩn bị cho anh: "Thuốc này là thuốc dùng trên người chú Từ, anh cầm lấy, còn có nước này, dù sao anh cứ mang theo."
Cố Tiểu Tây cũng không giải thích nhiều, sau khi Yến Thiếu Ngu nhận lấy, anh cũng không hỏi nhiều, hai người giống như đạt được sự ăn ý quỷ dị.
"Được rồi, cũng đã ký tên rồi, em thấy thời gian còn sớm, bây giờ xuất phát có thể đến kịp thời gian xe lửa chạy, anh không cần đưa em đi. Anh nói với chú Từ một tiếng giúp em, em sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604773/chuong-823.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.