Cố Tiểu Tây còn chưa đi được mấy bước, cô chợt nghe thấy tiếng khóc kìm nén của chị dâu Thành, cô nhíu mày: "Vậy nên, anh Thành cũng tham gia nhiệm vụ lần này?"
Bước chân của Yến Thiếu Ngu dừng lại, anh biết không thể gạt được cô, anh khẽ nói: "Ông ấy là binh lính cũ, có kinh nghiệm."
Cố Tiểu Tây không biết nên nói gì, binh lính cũ cũng là con người, lên tiền tuyến tương đương với treo đầu ở lưng quần, cho dù là quân nhân nhiều kinh nghiệm, cũng không dám nói chắc bản thân có thể trở về an toàn
Cô đến chỗ cầu thang, ngồi trên bậc thang, im lặng một lúc rồi nói: "Khi nào thì đi?"
Cổ họng Yến Thiếu Ngu chuyển động, anh ngồi xuống bên cạnh cô, giọng mát lạnh có hơi khàn: "Đêm mai."
Cố Tiểu Tây cười: "Đúng thật là tích chữ như vàng, sắp phải đi rồi mà cũng không nói một câu?"
Anh cứng đờ, cầm lấy tay cô, cảm xúc lạnh lẽo khiến anh nhíu mày, anh nói: "Sáng mai đi ký tên."
Hai người ông nói gà bà nói vịt, khiến Cố Tiểu Tây phải cong môi, cô nghiêng đầu nhìn anh, giọng điệu chế nhạo: "Nào có ai như anh, sắp phải ra tiền tuyến, còn muốn em ký tên vào báo cáo kết hôn."
Yến Thiếu Ngu im lặng một lát, anh nắm chặt tay Cố Tiểu Tây, trong giọng nói có chứa cảm xúc không thể kiềm chế được: "Anh chắc chắn sẽ sống sót trở về, chắc chắn."
Lần này Cố Tiểu Tây không cười nữa, cô rũ mắt, cô cũng nắm lấy tay Yến Thiếu Ngu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604769/chuong-819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.